Đợt đó, vợ tôi đi công tác vắng.

Trong quê, chú vợ điện ra “Bà nội ốm nặng - Về ngay”.

Sắp xếp hành trang, tôi vào quê vợ làm nghĩa vụ của anh con rể.

Bà nội vợ tôi, tuổi đã cao thuộc diện ‘Thất thập cổ lai hy” nên bây giờ ốm nặng cũng là chuyện muôn thưở của tạo hóa.
Về quê, cũng như mọi người. Tôi túc trực bên Bà, hỏi han, tiếp khách, chuyện trò cùng mọi người đến thăm hỏi. Tình quê thật mộc mạc và chân thật, khi nghe tin Bà ốm, xung quanh hàng xóm láng giềng, nội ngoại chạy đi chạy lại thăm nom liên tục. Nhà lúc nào cũng có khách nên chỉ việc tiếp khách không thôi, cũng đủ để tôi và mọi người bận tíu tít không đi đâu được.

Nhà thuộc diện neo người, nên việc tiếp khách ngoài bậc phụ huynh ra, còn lại là My - Cô em con ông chú và tôi, thêm vào đó có Bích - Cô bạn của My chạy đi chạy lại nước non phụ giúp. Như các Cụ xưa thường nói ‘Ở lâu nên quen, chuyến đò nên nghĩa” Dù chưa phải đã lâu nhưng tôi và cô bạn của My đã có nhiều cảm mến, trong sinh hoạt hàng ngày em thường dành cho tôi nhiều sự quan tâm. Là con trai nên nhiều khi ngồi nói chuyện, ánh mắt tôi nhìn em với một chút gì đó đắm đuối. My biết, em chỉ tủm tỉm cười với tôi.
Loáng một cái, tôi về quê đã được 3 ngày.


Bạn đang đọc tại blog truyện người lớn, bạn có thể đọc các thể loại truyện khác tại các mục sau: truyen nguoi lon, truyen sex... Chúc bạn có những giây phúc thư giãn thoải mái.

Chiều hè miền quê oi ả với cái nắng mùa hạ, chiều nay vắng khách My giục tôi “Anh đi tắm cho mát, bạn em đây gội đầu cho”
Rất tự nhiên, Bích cũng giục tôi đi tắm.
Tôi cùng Bích vào nhà tắm. Dù sao đi chăng nữa tôi vẫn có một chút gì đó e dè ban đầu, trong buồng tắm thấy tôi lừng chừng Bích chủ động:
- Tắm không cởi quần áo, thì tắm kiểu gì đây “Ông Tướng”

- ….
- Diệu vợi! Cứ làm bộ như chưa gần con gái bao giờ … Em bỏ lửng câu nói.
Làm bộ hài, tôi thỗn mặt giơ ngón tay lên bấm đốt “Không, một, không, không, một …” Bích phì cười “Nỡm ạ!”,rồi đưa tay lên ngực cởi bỏ hàng khuy trên áo tôi.

Mạnh bạo tôi cởi bỏ quần áo trên người, chỉ để lại duy nhất chiếc quần sịp.
Bích ngồi sau, hai đầu gối em tỳ trên nền gạch xả nước, dầu gội em gãi đầu cho tôi.
Bàn tay Bích gãi thật mềm mại. Vừa gãi em lại vừa điểm những cái mơn man, cái vuốt ve lên má, lên vành tai, lên cổ tôi. Ngồi trước em, tôi như đã cảm nhận được điều gì đó ở em đang truyền sang tôi, người em như thật gần, gần lắm để cái âm ấm từ bắp đùi, từ đôi bầu ngực em tỏa Bích sang tôi.

Tất yếu, bản năng của thằng con trai. Không kìm được con lợn lòng, dương vật tôi cương cứng, đội quần, chỉa thẳng lên.

Bích nhìn thấy, đặt tay trên bờ vai tôi, khúc khích em cười.
Đầu đang đầy bọt dầu gội vẫn ngả người về sau, ngước đầu lên, hé mắt lim dim tôi nhìn em.
Tay em tỳ đầu tôi ngả về trước. Khẽ nói:
- Để em xả nước cho …. anh …
Thím vợ tôi vẫn còn trẻ đang độ hừng hực xuân. Chồng thím lại đang đi công tác nước ngoài. Theo cảm nhận ban đầu thì thím là người thuộc diện thích chuyện ấy. Đôi mắt thím, một đôi mắt luôn ướt, với cái nhìn đắm đuối, xa xăm mơ màng, một ánh mắt như thèm muốn, như khao khát khi ngắm nhìn con trai.... Không biết cảm nhận của tôi có đúng không!

Trong phòng, đèn đã tắt. Không gian huyền ảo, như thực, như mơ dưới ánh trăng khuya rọi soi qua ô cửa. Thím tôi nằm đó với bộ đồ ngủ mỏng, trên chiếc giường kê bên ô cửa, trong trăng khuya vẻ đẹp của thím được tôn lên, một vẻ đẹp con gái thật khêu gợi, thật quyến rũ để tôi dùng dằng nửa muốn lao đến để ngấu nghiến, để ôm ghì trong cái khao khát, cái ham muốn của thằng con trai, nửa bị níu kéo bởi cái giáo Hiền gia đình. Cuối cùng cái giáo Hiền đã chiến thắng, tôi lặng lẽ về giường, một chiếc giường kê cạnh đó.

Chao ôi! Ánh trăng sáng làm chi, rọi soi qua ô cửa làm chi? Để thím đẹp quá, hấp dẫn quá, khêu gợi quá. Thím không phải là thím nữa, thím là một tiên nữ giáng trần trong đêm trăng huyền ảo để tôi thao thức, để tôi trằn trọc, để tôi mơ màng, để tôi nằm đó mà ngắm, nằm đó mà mơ trong tiếng gió nhè nhẹ, rì rào lay động ngoài ô cửa.

Hình như thím cũng chưa ngủ thì phải, đã đôi lần thím cựa mình. Bộ đồ ngủ mỏng - Không bộ váy ngủ thì đúng hơn không hiểu vô tình hay hữu ý chun lại, dồn lên để phơi ra, để bầy ra trong ánh trăng một màu trắng sáng bàng bạc của đôi bắp đùi con gái như ảo, như thực. Để tôi! Vâng để tôi một thằng con trai với khúc dương vật chỉ biết dựng ngược lên trong cái thèm thuồng, trong cái ham muốn cố hữu.

Ngủ không được tôi cựa mình liên tục.
Đêm vẫn tĩnh lặng, gió vẫn êm, thật êm.
Rồi!
- Vẫn chưa ngủ sao!
Tiếng của thím thoang thoảng đến bên tôi.
- Trăng đêm đẹp quá, huyền ảo quá ... Tôi đáp lại cũng như tiếng gió êm, thật êm.
- Không ngủ được thì sang đây ... Ngắm trăng một lúc rồi ngủ lúc nào thì ngủ ...
Ôi! Thật tuyệt vời! Còn chờ gì hơn thế nữa, tôi sang bên giường thím và ngồi cùng thím bên ô cửa.
Trăng khuya ru tình, đưa tôi và thím vào quên lãng, để vòng tay tôi khoác lên người thím và thím, thím cũng ngả dần vào tôi. Cái giáo Hiền gia đình đã xóa nhòa, đã trốn chạy, để tôi không còn là cháu nữa, để thím không còn là thím nữa, chỉ còn lại người con trai và người con gái ngồi bên nhau trong cái khao khát, cái ham muốn đời thường.

Ánh mắt tìm ánh mắt, đôi môi tìm đôi môi trong vòng tay ôm ghì. Thím ngả dần, ngả dần để trên người thím là tôi với những cái hôn như mưa, như bão trên khắp môi, khắp khuôn mặt, cái hôn lăn dần xuống ngực và những cái day, cái nhấp thật gấp gáp, thật vội vàng dù trên người tôi và thím vẫn nguyên vẹn quần áo.
- Từ từ nào, gì mà gấp gáp vậy anh! Để My cởi đồ đã! Chờ chút xíu đi anh!
Thím gọi tôi là anh và xưng tên thay cho từ thím ban ngày vẫn dùng.
Ngả người xuống giường, rời khỏi người thím trong ánh mắt một kẻ đê mê, tôi ngây người ngắm nhìn thím trút bỏ bộ váy trên người.
Trời ơi! Trên người thím chỉ là bộ váy ngủ không đồ lót, không áo con trên ngực, để tôi hiểu thím đang cần, đang có cái ham muốn rất đời thường, cái ham muốn tất yếu của người con gái đang độ khao khát được yêu, được ôm ấp, được vuốt ve tình ái, cho tôi mạnh bạo hơn trong cuộc tình cùng thím mà lãng quên đi các giáo Hiền miền quê.

Ôi! Tuyệt vời, tuyệt vời làm sao! Lại một người con gái nữa đến với tôi trong đêm trăng tĩnh lặng, thanh bình.
- Kìa anh! My xấu lắm sao mà anh cứ nhìn My trân trân hoài vậy!
- Không! Thím đẹp lắm, đẹp tuyệt vời trong đêm nay - Một đêm trăng miền quê.
- Anh có khinh My không? Khi My lại là ... Thím của anh – Thím vẫn dùng từ anh thay cho từ chỉ ngôi thứ trong gia đình để gọi tôi.
- Không My ơi! Bây giờ mình hãy là người tình của nhau trong đêm nay và khi chỉ còn một mình hai người bên nhau. Hãy để khái niệm thím và cháu lúc khác My nhé.
- Nhưng mà My khác những người con gái khác đó.
- Khác sao? Tôi nhẹ nhàng thì thào hỏi lại
- Khi My đồng ý đến với người con trai nào thì ... Thì anh biết không? Cái chạm vào lồn My đầu tiên là chiếc gậy, là chiếc cần tăng dân số - Thím hài hước ví von – Và bàn tay của người con trai đó chỉ được chạm vào nó khi chiếc cần tăng dân số đã nhả vào lồn My dương khí của người con trai.
- Thật tuyệt vời! Và sau đó thì sao? Tôi tiếp lời thím.
- Sau đó thì thế nào cũng được miễn là điều ấy My có thể làm được và người con trai thích.... Kìa anh đừng bắt My phải chờ lâu.

Vừa nói thím vừa ngả người kéo tôi lại để tôi trườn mình nằm trên người thím.
Một tay thím banh hai mép lồn để mở rộng cửa đào nguyên, một tay cầm khúc dương vật ấn vào, một nhịp nhấp nhẹ, dương vật tôi đã ngập lút cán trong lồn thím.

Trên người thím tôi day, tối nắc, tôi nhấp khúc dương vật tôi cứ trơn trượt nâng lên, ép xuống suốt dọc thành âm đạo lồn thím. Còn thím, đôi tay vòng lên ôm ghì mông để cùng phụ họa với những nhịp nhấp, nhịp nắc của vũ điệu cuồng si.
Tiếng hít hà trong cái sướng của thím cùng tiếng gió khuya rì rào, tiếng bép bép của những nhịp dập dương vật tôi lên lồn thím như một giàn đồng ca cộng hưởng trong đêm khuya tạo nên bản nhạc cuồng say, bản nhạc nền đưa tôi và thím vào chốn đê mê hoan lạc.
- Anh! Tuyệt vời quá anh ơi! Em sướng quá anh ơi! ... Anh phóng tinh vào lồn em đi anh.
- Sao vội thế? Để lâu không thích hơn không em! Trong cơn say tôi dùng từ em thay cho từ thím mà tôi vẫn dùng để gọi.
- Anh ơi! Em sướng quá anh ơi! Lần đầu, Anh ơi! Lần đầu em muốn anh xuất tinh nhanh vào lồn em... Em thèm được ngậm Bé By của anh trong miệng quá anh ơi! Xuất tinh vào lồn em đi anh... Xuất hết, xuất thật sâu vào lồn em đi anh!

Thím giục, tôi tăng nhịp nhấp, nhịp nắc không một chút gượng ghẹ dù đêm khuya thật tĩnh lặng bất kể bản nhạc tình của tôi và thím đang vang lên, vọng xa trong đêm khuya thanh vắng.
Thế rồi trong lồn thím, dương vật tôi cục cựa, dương vật tôi giật giật, dương vật tôi nhả ra, phóng thật sâu vào lồn thím cả một lượng tinh trùng nóng ấm chạy sâu, thật sâu vào tận cùng lồn thím.
- Dậy đi anh! Dậy đi để My ....
- Để My cho đứa cháu yêu của thím biết thím là một người con gái thật tuyệt vời phải không! Tôi và đùa vừa nói giọng nịnh đầm với thím.
- Lắm chuyện, Xuống đi để My còn đi tìm cái cảm giác mới lạ của My chứ....

Nhẹ nhàng nâng mình dậy, khúc dương vật của tôi tách ra khỏi lồn Thím, một khúc dương vật vẫn cương cứng to sù ướt đẫm tinh trùng và nước dâm My của thím hoà quyện vẫn giương cao, vẫn chỉa thẳng lên trời khi tôi nằm ngửa trên giường. Thím xoay người với chiếc khăn dưới chiếc gối lau khúc dương vật của tôi. Ôi thật tuyệt vời! Thím lau mới điệu nghệ làm sao, Thím lau mà tôi cứ ngỡ thím đang âu yếm, đang vuốt ve để cái tê tê, cái đê mê sau một cuộc phóng tinh như được cộng hưởng, cộng hưởng lên để tôi lại bước vào cái đê mê, cái đê mê đến tột đỉnh. Tôi rùng mình để thím phải ngước lên nhìn tôi.
- Sao thế anh?
- Tuyệt vời quá! Em làm anh sướng quá ... Sướng rùng cả mình đấy thôi ... Mà em hôn nó đi, để anh được xuất tinh lần nữa trong miệng em ... My nhé!
- Ứ ừ! Tham thế ... Mà em đã được ngậm Bé By của anh đâu! Phải để cho em được hưởng cái cảm giác đó chứ!
Rồi! Cái cảm giác tê tê ấy chạy rần rần từ thằng nhỏ của tôi Bích tỏa khắp người trong cái cộng hưởng, cộng hưởng sau cuộc phóng tinh từ miệng Thím đang mơn chớn, đang âu yếm vuốt ve trên thằng nhỏ để tôi đi vào chốn hoan lạc trong quên lãng tất cả.
Bạn biết không? Đêm đó sau cuộc lên tiên bằng cuộc phóng tinh đầy trong miệng thím tôi, Thím còn tiếp đưa tôi lên đỉnh vu sơn bằng đôi tay mơn man vuốt ve khắp người, bằng chiếc lưỡi diệu kỳ để thím liếm, thím quét, thím rê và bằng đôi bầu vú săn cương thím rê, thím trườn, thím cọ trên khắp người từ ngực xuống tới tận cùng đùi non và cả quanh thằng nhỏ nữa cho tôi cái cảm giác nóng ấm, cái tê tê Bích tỏa. Tôi chỉ biết nằm yên, mắt lim dim chịu trận mà đê mê trong thiên đường tình ái.
Thế rồi! Dù mới đó thôi tinh trùng của tôi vừa xuất đầy trong lồn, trong miệng thím mà giờ đây nó lại giật giật, lại bắn lên khắp ngực thím những luồng tinh khí âm ấm, dù không nhiều, dù rây rớt nhưng nó cũng đủ để nhoe nhoét trên ngực thím ....
- Mệt không anh. Thôi! Mình thế thôi anh nhé ...

Trăng khuya đã ngả dần. Tôi và Thím lại trở về đúng nghĩa thím cháu với giấc ngủ vô tư.
Sáng hôm sau mọi người có công chuyện nên đi vắng hết chỉ còn lại tôi và thím ở nhà chăm sóc Bà.
Tôi và thím trong căn phòng, bên chiếc bàn bên cạnh giường Bà nằm bàn tay tôi lại lần tìm trên trái đào nguyên để mà nhâm nhi cái cảm giác ham muốn của thằng con trai. Một lúc thím tôi khẽ khàng:
- Lại muốn rồi hả? Cả đêm qua chưa đủ sao?
- My tuyệt vời quá! Mãi mãi là không đủ.
- Ứ ừ! Tham thế. Bây giờ ban ngày mình không thể như đêm qua được! Để My mút, anh xuất trong miệng My nhé.... Mà anh phải canh chừng mọi người đấy.
- My chiều đưa cháu “Yêu” của My đi! Nứng quá My ơi!
- Ứ ừ! Gì mà dâm thế!
Miệng thì ứ ừ mà tay thím thì lần cởi khóa quần kéo thằng nhỏ của tôi ra ngoài - Một khúc dương vật cương cứng lại nằm trọn trong miệng thím, một khúc dương vật lại đón nhận cái tê tê trong đê mê từ miệng thím, một khúc dương vật lại nhả ra đầy miệng thím những dòng tinh khí nóng ấm, những dòng tinh khí tràn trề theo những nhịp giật giật ...

Và những ngày sau nữa, nơi miền quê có cô em bên vợ của tôi với những cuộc tình bất tận. Xin được hầu các bạn trong những phần sau.

Tiếp theo
Buổi chiều, sau cái buổi sáng mà chỉ có tôi và thím ở nhà trông Bà. Mọi người lại về tập trung đông đủ quây quần bên Bà, em đưa tôi đi thăm họ hàng trong họ.

Người ta thường nói: “Bố đánh không đau bằng ngồi sau con gái”, nhưng tôi, tôi chẳng thấy đau chút nào, chỉ thấy tuyệt vời. Trên chiếc xe, tôi và em vi vu cái gió liu điu, cái nóng đất lửa miền trung càng làm cho con đường làng như dài hơn, vắng lặng hơn, tuyệt vời hơn với tôi. Ngồi sau em, bàn tay tôi mơn man trên đôi bầu ngực căng tròn, đôi bầu ngực rung rinh theo nhịp xe em chạy.

Em chiều tôi, em cho xe chạy thật chậm. Con đường chiều vắng lặng, bàn tay tôi lần qua lớp áo ấp chọn lên bầu vú em trong vòng tay ôm ghì.
Em! Em cho xe chạy chậm hơn nữa gần như muốn dừng lại. Ngả người về sau ngước nhìn tôi em nũng nịu:
- Nghiện rồi hả? Mới từ chiều tối qua đến giờ mà đã ...
- Thì ... Thì em tuyệt vời quá .... Gần em là anh thấy nao nao người ...
- Ứ ừ ... Mà để bên ngoài thôi, ngoài đường ai nhìn thấy thì chết ... Để em đưa anh đi thăm mọi người đã ...
Vâng! Tôi chỉ mơn trớn bên ngoài vậy thôi, trên con đường làng chiều hè vắng lặng. Cùng em tôi đi thăm mọi người trong họ, mỗi nhà chỉ mươi, mười lăm phút thôi mà trời đã vội ngả sang xế tà. Vẫn trên con đường làng thưa thớt người qua lại, em và tôi chầm chậm, vi vu trên chiếc xe em cầm lái. Còn tôi, bàn tay vẫn mơn man trên bầu ngực em căng tròn, rung rinh theo nhịp xe....
- Bây giờ mình đến nhà Hiền anh nhé!
- Hiền là ai vậy? Tôi nhẹ nhàng hỏi lại.
- Hiền là cô em con gì bên mẹ cũng là bạn của em. Em và nó thân nhau như hình với bóng, chả giấu nhau chuyện gì!
Trên chiếc xe chạy chầm chậm, em chậm trãi:
- Anh biết không? Hiền cũng trạc tuổi em mà sao cuộc đời nó lại buồn vậy!

Thế rồi em kể:
Hai năm trước Hiền cũng như bao cô thôn nữ phơi phới tuổi xuân thì, cũng rung động, cũng nao lòng đến lặng người trước một tia nắng ban chiều với ánh hoàng hôn đỏ rực cuối chân trời buông mình trong sóng biển êm đềm. Nó cũng mơ, cũng rung động, cũng đỏ mặt khi bắt gặp ánh mắt người con trai nhìn trộm.
Phải nói rằng Hiền là một cô thôn nữ khá xinh, là mơ ước của nhiều chàng trai trong làng ngoài xóm.
- Và anh biết không? Em hỏi tôi một câu hỏi không chủ định để dẫn dắt tiếp câu chuyện.

Một chàng trai xóm ngoài, nhà gần đường quốc lộ đến trồng “Cây si” trước nhà Hiền. Họ quyến luyến nhau, mới chỉ 2, 3 buổi gì đó thôi. Chàng trai – Sau này cứ gọi là chồng của Hiền - Ngồi trò chuyện trong nhà khi ra về, Hiền tiễn chân ra cổng, vui chân họ đi bên nhau trên con đường làng vắng lặng, thanh bình. Câu chuyện với tình yêu chớm nở cứ níu kéo, níu kéo để họ bên nhau không rời. Trên con đường làng ấy bước chân họ như vô định, như định mệnh đưa họ đến rặng phi lao chắn sóng rìa làng.
Bất chợt, chàng trai ôm ghì và đặt môi lên môi Hiền. Với Hiền đó là nụ hôn đầu đời nên không biết phản ứng ra sao, chỉ ú ớ đẩy chàng trai theo một phản ứng tự nhiên, yếu ớt của người con gái:
- Ơ.. ơ .. Anh .. Anh đừng làm thế? Đừng ...đừng ...anh ...
- Em .. Em .. Anh yêu em mà... Cho anh được tỏ tình với em bằng nụ hôn đầu đời này. Anh yêu em thật lòng mà.
Sau câu nói ấy, lại là vòng tay ôm ghì và nụ hôn lại quyện chặt trên bờ môi.
Hiền chỉ còn biết trân người để đón nhận hay thụ động bỏ mặc cho nụ hôn trôi theo chàng trai thổ lộ tình yêu, lúc này Hiền cũng không biết nữa.
- Thế rồi anh biết không? Em lại hỏi tôi một câu như vô định để tiếp nối cho câu chuyện em đang kể.
Ngay trong buổi tối đó thôi, cùng với nụ hôn là bàn tay, bàn tay của chàng trai lần xuống, lần dần xuống đôi bầu ngực trinh nữ của Hiền. Còn Hiền như một con sên yếu ớt, run rẩy trước cái táo bạo, cái dũng mãnh của người con trai.
Hiền run rẩy, Hiền yếu ớt, Hiền đờ đẫn trước cái cảm giác của lần đầu ấy.

Còn chàng trai bàn tay cứ lần xuống, lần xuống qua khỏi bầu ngực trinh nữ.
Thế rồi, sau một cú hích của chàng trai và cái cảm giác đau nhói nơi cửa mình, Hiền mới cảm nhận được đời con gái của mình đã bị dâng hiến, đã bị chiếm đoạt. Hiền phản ứng, một phản ứng yếu ớt theo bản năng của người con gái, một phản ứng vô vọng, một phản ứng mà trong thâm tâm Hiền cũng không muốn phản ứng đến cùng. Một phản ứng mà người ta dễ ràng liên tưởng đến câu chuyện tiếu lâm của người Nga: Chú gà trống đuổi theo cô gà mái để đòi chuyện ấy, Cô gà mái thì chạy, nhưng vừa chạy vừa ngoái đầu nhìn lại và tự hỏi “Liệu mình chạy như thế có nhanh quá không?”.

Hiền đón nhận những cú nhấp, đón nhận cái đau nhói của lần đầu dâng hiến, đón nhận cái cảm giác của dương vật cọ sát nơi cửa mình, đón nhận khúc dương vật thò ra thụt trong âm đạo cổ tử cung người con gái, để Hiền biết trong cái đau nhói của lần đầu ấy là cái đê mê, cái tê tê của tình ái.
Và đến khi khúc dương vật ấy giật giật nhả ra thật sâu trong cổ tử cung âm đạo những luồng tinh khí nóng ấm và khi chàng trai từ từ rút ra khỏi cửa mình Hiền khúc dương vật bóng loáng hòa trộn máu trinh với tinh khí thì Hiền mới lại phản ứng, Hiền mới lại đẩy tay lên ngực chàng trai trong sụt sịt:
- Anh ác lắm, Anh cướp đoạt đời con gái của em rồi....
- Anh yêu em mà ... Anh yêu em thật lòng mà em...
- ....
- Đừng buồn em nhé! Rồi anh sẽ cưới em ...
- Đừng phụ em anh nhé!

Thế rồi sau cái buổi tối dâng hiến ấy, Hiền lại là người táo bạo, Hiền lại là người chủ động để cùng người mà Hiền đã dâng hiến làm tình mỗi khi vắng người, mỗi khi họ gặp nhau.
- Mà anh biết không? Lại một câu làm điểm tựa để tiếp nối cho câu chuyện mà em đang kể.
Hiền cũng là người con gái đầy ham muốn chuyện ấy, dù bên hiên bếp hay ngoài bờ giếng họ cũng sẵn sàng ngả bàn đèn với nhau. Họ như muốn tranh thủ hết mức để chiều nhau, buổi tối bên bờ giếng chỉ cần Hiền cúi xuống múc nước là khúc dương vật đã được đưa vào cửa mình với những nhịp điệu nhún nhẩy để trong Lồn Hiền lại đầy, lại ngập tràn tinh trùng.
Và kết quả của sự chiều nhau ấy là Hiền mang bầu.
Một mầm sống đang lớn dần trong Hiền khi mà họ chưa dự định gì cho một tương lai, một cuộc sống vợ chồng.
Hiền báo cho người mình yêu biết tin.

Phải đến vài phút trầm tư trong lặng im. Vài phút cả hai ngồi bên nhau với khoảng đêm mênh mông, tĩnh lặng, nhạt nhòa. Rồi người mà Hiền yêu cũng đưa ra một giải pháp, giải pháp: “Xẩy thai”.
Một không gian quay cuồng, một không gian đảo lộn trong Hiền.
- Đừng buồn ... Mình vẫn là của nhau mà em ... Đây là một giải pháp để mình có thời gian cho cuộc sống sau này ... Nghe anh đi em ...
Giải pháp “Xẩy thai” mà người mà Hiền yêu đưa ra là giải pháp dùng quan hệ tình dục mạnh làm “động thai”.

Không biết Hiền nghĩ thế nào mà Hiền lại đồng ý với giải pháp đó.
Một giải pháp mà mỗi khi họ bên nhau thì Hiền lại chổng mông để người mà Hiền yêu đưa khúc dương vật của mình cắm ngập trong lồn Hiền và giập, giập thật mạnh với hy vọng, với mong muốn cái mầm sống trong Hiền sẽ bị động và xẩy thai.
Thế nhưng, cả tuần trôi qua mầm sống trong Hiền vẫn bình yên.
Lại vài phút cả hai ngồi bên nhau với khoảng đêm mênh mông, tĩnh lặng, nhạt nhòa.
- Có lẽ mình anh làm không đủ để làm động thai, để cái thai trong bụng em bị xẩy ... Người mà Hiền yêu lại thẽ thọt thủ thỉ.
- .....
- Hay là ....
- Sao anh?
Lại vài phút cả hai ngồi bên nhau trong khoảng đêm mênh mông, tĩnh lặng, nhạt nhòa. Cuối cùng người mà Hiền yêu lại đưa ra một giải pháp, một giải pháp thật thác loạn.
Một giải pháp làm tình tập thể, một giải pháp mà Hiền để người mà Hiền yêu và thêm hai người bạn nữa thay nhau làm tình, thay nhau đưa vào, thay nhau nắc, thay nhau giập với hy vọng động thai.
Không biết có phải vì tình yêu, vì tương lai hay không? Mà Hiền lại một lần nữa đồng ý, đồng ý với giải pháp thác loạn của người mà Hiền yêu đưa ra mà đến bây giờ mọi người vẫn còn thấy ghê tởm.

Ngay tối hôm sau thôi, bên rặng phi lao trên con đê cuối làng cùng với họ, có thêm hai người bạn trai của người mà Hiền yêu. Họ ngồi bên nhau như bao trai làng, gái thôn đón gió những đêm hè. Đêm miền quê tĩnh lặng, đêm miền quê thanh vắng, là con trai nên người mà Hiền yêu chủ động dẫn dắt để Hiền vượt qua cái ngại ngùng ban đầu, vượt qua cái điều mà người con gái không bao giờ nghĩ tới. Để Hiền cùng họ bước vào cuộc thác loạn.

Tỳ tay, gục đầu vào thân cây với xiêm y phần dưới đã trút bỏ. Hiền chổng mông, động Thiên thai rộng mở, động Thiên thai chờ đợi. Đêm không trăng, đêm cuối tháng nhạt nhòa mờ ảo, bờ mông tròn trặn của Hiền trắng nhạt nhòa trong dáng hình người thôn nữ cam chịu.
Động Thiên thai rộng mở đón nhận khúc dương vật, khúc dương vật cắm ngập trong lồn Hiền. Những cú nhấp, không những cú giập, những cú giật thì đúng hơn, những cú giập, những cú giật như vũ bão.

Người Hiền chòng chành, người Hiền đung đưa, người Hiền rung giật theo nhịp giật thác loạn của người con trai đứng sau Hiền. Hiền không biết mình đứng thế bao lâu và những khúc dương vật ấy đưa vào là của ai khi Hiền đã đồng ý, Hiền gục đầu nhắm mắt bên thân cây cam chịu. Để đến khi chân Hiền như muốn rủn, muốn quỵ xuống và từ cửa mình Hiền một dòng tinh dịch chảy dài theo bắp đùi thành vệt nhớp nhúa, Hiền mới như choàng tỉnh, Hiền mới ngẩng lên ....
Mần sống trong Hiền vẫn bình yên, mần sống trong Hiền vẫn lớn dần, dù trò thác loạn ấy của họ vẫn triền miên, vẫn như một thú vui, một trò chơi của người mà Hiền yêu cùng những người bạn.
Mần sống trong Hiền vẫn lớn dần, mần sống đã lùm lùm thế chỗ cho cái vòng eo của cô thôn nữ trinh trắng ngày nào. Gia đình họ phải can thiệp, gia đình họ phải vào cuộc.

Hiền về làm dâu nhà người ta, Hiền về làm dâu trong nét buồn đời con gái, Hiền về làm dâu không lá trầu quả cau, không rượu nồng, pháo hồng đưa tiễn.
Ngôi nhà vợ chồng Hiền lập nghiệp với quán ăn bên đường, với cái duyên bán hàng của Hiền nên ngày một khấm khá. Và tất yếu thôi, sự dễ rãi của Hiền đã phải trả giá, ngôi nhà của vợ chồng Hiền lại là điểm của trò chơi thác loạn.
Tuần đôi ba buổi, những người bạn của chồng Hiền lại tụ tập cờ bạc và không ai khác ngoài Hiền lại là người để họ giải đen, để họ vui trong trò chơi thác loạn, để họ làm tình tập thể.
Mà cũng thật lạ cho Hiền, không những Hiền chấp nhận trò chơi thác loạn ấy mà Hiền còn rất sành điệu trong ngón nghề làm tình thác loạn ấy....

Quay lại nhìn tôi em tủm tỉm:
- Bây giờ mình đến nhà Hiền để anh xem Hiền bây giờ ra sao? Còn giống Hiền của ngày xưa không? Hiền ngày xưa thật sành điệu. Bên chiếu bạc, Hiền sẵn sàng Nuy với tất cả vẻ nguyên sơ của loài người, Hiền rạn rĩ để mọi người giải đen, để mọi người mân mê, để mọi người vày vò trên đôi gò bồng đảo.... để khuôn mặt Hiền, để bầu ngực Hiền là nơi để họ phóng tinh. Hơn thế nữa Hiền còn chấp nhận để họ ngắm mình, ngắm mình với những đám tinh se lại đóng thành mảng trên khuôn mặt khả ái nhưng cam chịu của Hiền.
- ....
- Là con gái em cũng phải phát ghen lên với Hiền, phát ghen với đôi tay, với cái miệng của nó. Đôi bàn tay, cái miệng của nó thật điệu nghệ - Dù đã bao lần những người bạn của chồng Hiền đã thông tường “Hang cùng ngõ hẻm” của con người Hiền vẫn không quên được, vẫn đến đều đều để hưởng thú vui thác loạn do Hiền mang đến.
- ...
- Nhưng tất cả, tất cả đã hết rồi! Tất cả chỉ còn là “duyên hẩm phận hiu” ... “No xôi chán chè” Chồng Hiền và những người bạn bỏ đi, bỏ đi sau khi đã ôm trọn những gì mà Hiền tích cóp được.
Gia đình nhà chồng lấy lại nhà, Hiền bơ vơ ôm quần áo, ẵm đứa trẻ về lại ngoại trong cô đơn ghẻ lạnh, trong xa lánh mọi người. Kể cũng tội anh ơi ...!!!
- Kể cũng tội anh ơi! Tội cho một kiếp hoa ....
Lời em than như kết cục một câu chuyện buồn cho Hiền.
- Bây giờ mình đến nhà Hiền đi anh
Một lần nữa em lại rủ tôi...
Từ ‘Anh” sau, em kéo dài như muốn nói tiếp từ “đã”, như muốn cho tôi hiểu điều em muốn nói.
Em xả nước, rồi như tiện tay em xả luôn lên cả “Thằng nhỏ’ đang cương cứng, đội lớp quần chỉa thẳng lên. Ngả người về sau tôi ngước đầu nhìn em. Một chút gì đó đắm đuối khi ánh mắt tôi gặp ánh mắt em, đôi má em ửng hồng.
Vòng tay ra sau tôi như muốn kéo mái đầu em lại bên tôi, em cúi xuông đặt lên trán tôi nụ hôn - Một nụ hôn như thể hiện sự tinh nghịch. Tỳ thật sát bầu ngực trên bờ vai, lại như một sự tinh nghịch, tay em chùm lên khúc dương vật đang căng cứng:
- Xấu chưa kìa! mới đó mà đã … - Em chủ động với một câu bỏ lửng.
- Thì con trai mà em – Tôi chống chế.

Tay em vẫn chùm, vẫn day day trên thằng nhỏ, tôi vòng tay qua eo, đặt lên bầu ngực tròn lẳn khi em đã cúi xuống tỳ trên đùi tôi.
Tay tôi vẫn chùm trên bầu vú em, vẫn mơn man với cảm giác giác mới lạ từ nơi em.
Lại như một sự tinh nghịch nữa, em thọc tay vào trong quần lôi dương vật trật tôi ra ngoài. Khẽ nhổm mông, em giúp lột bỏ miếng vải cuối cùng trên người. Tôi trở về nguyên vẹn Adam, với khúc dương vật cương cứng, chỉa thẳng lên trước mặt em.
Cúi xuống thật gần bên tai em:
- Chiều anh chút đi em! Cho anh yêu em chút nhé ... Tiếng tôi thì thầm.
- Ứ ừ ... Không có bao, dính bầu có mà chết em à
- ...
- Để em làm cho anh ra “loạt đạn đầu đã”, ... Rồi em sẽ cho anh thăm quan ...

Một chút đổi lại tư thế, em cúi xuống. Khúc dương vật tôi nằm trọn trong miệng em.

Cái cảm giác mới lạ từ đôi bầu vú căng cứng, từ trái cấm vun cao với bờ lông mịn, êm mát như thảm nhung trong tay tôi, từ đôi bờ môi xoe tròn, từ chiếc lưỡi mềm em bó chặt, em trượt, em day trên khúc dương vật, tôi đê mê trong ái tình mới lạ em mang đến cho tôi.

Khoái cảm đạt tới cực điểm, từng loạt đạn tôi phóng ra, nóng ấm trong miệng em.

Đổi lại tư thế ngồi, em liếm sạch những giọt khí còn dính với chiếc lưỡi mềm mại mơn man trên đầu khất dương vật.
Nhanh chóng em tụt quần, em ngồi lên lòng tôi, lồn em ngậm trọn khúc dương vật vừa nhả đạn của tôi. Dương vật tôi cứ dập dìu thò thụt, cứ ngoáy đều, cứ đón nhận cái cảm giác cọ sát theo vũ điệu em day, em nắc, em nhấp, em ngoáy mông. Không biết em đã có chồng chưa, có con chưa? Tôi chưa kịp tìm hiểu! Mà sao của em khít quá, thành âm đạo của em mềm quá, bó thật chặt, phủ kín trọn cả khúc dương vật để tôi cảm nhận được cái non tơ của thành âm đạo, của tử cung em co bóp.

Vừa nhả đạn xong, dương vật tôi đã ngập sâu trong âm đạo lồn em, đâu dễ gì lại điểm xạ được ngay. Nên cuộc thăm quan của tôi trong em kéo dài thật lâu với dương vật cương cứng, với âm đạo em bó chặt, với nhịp điệu vần vũ, với lạc thú cuồng si, với sự đê mê hoan lạc đến tột đỉnh, đến bất tận ... Em và tôi đang trình diễn.

Thế rồi trong âm đạo lồn em, dương vật tôi truyền sang em từng luồng khoái cảm của sự tột đỉnh.

Chiếc quần em vứt vội trên nền, nước đã thấm ướt. Khẽ hé cửa em vẫy My.

My quay lại mang cho em bộ quần áo, ngó nhìn tôi và Bích, My lại tủm tỉm cười ....

Ngay tối đó cũng khuya khuya rồi, Bích dọn dẹp trong nhà chỉ có tôi và My ngồi ngoài sân. Lại tủm tỉm cười My hỏi tôi:
- Tối nay có khó ngủ không đấy?
Biết rằng em chẳng còn lạ gì chuyện tôi và Bích chiều nay, tôi đáp luôn:
- Khó ngủ thì em tính sao?
Vẫn tủm tỉm em cười:
- Thì để em nói Bích vào ru anh ngủ! Nhưng chỉ một lúc thôi đấy nhé để Bích còn về ...
- Thôi em! Để Bích về, muộn quá chẳng hay chút nào, bố mẹ Bích nói chết.

Vào phòng ngủ vớ được quyển truyện, bật đèn ngủ tôi nằm đọc.
Một lát sau nhẹ nhàng My đi vào. Em mặc chiếc váy ngủ, không đồ lót dưới chút ánh sáng yếu ớt của ánh đèn ngủ những đường nét con gái của em thật quyến rũ, hấp dẫn. Em ngồi xuống bên tôi.
Còn tôi, tôi chỉ biết trân mình ngắm nhìn em, chờ nụ cười tủm tỉm nơi em.
Em lại tủm tỉm cười thật. Em khẽ nói:
- Đêm nay em ru anh ngủ nhé! Thôi không đọc truyện nữa. ...

Với tay em tắt chiếc đèn ngủ. Trong phòng chỉ một chút thôi, ánh trăng bên ngoài rọi soi qua ô cửa sổ, tôi vẫn thấy em thật quyến rũ với những đường nét con gái qua làn váy mỏng của em.

Em cúi xuống, đặt lên môi tôi nụ hôn, một nụ hôn thật dài. Bàn tay em, Vâng bàn tay em đặt trên ngực tôi, bàn tay em mơn man lần xuống, lần dần xuống chùm lên thằng nhỏ tôi.

Khi tôi và em, trở về nguyên vẹn thế Adam và Eva. Chỉ một chút mơn man của bàn tay em thôi, dương vật tôi đã cương cứng chỉa thẳng lên.

Không như Bích, nhanh chóng em ngồi lên, lồn em ngậm trọn dương vật tôi. Đôi bàn tay trên ngực tôi, em làm điểm tựa cho bài trình diễn “Say thóc, giã gạo” để dương vật tôi cứ ngoáy tròn, cứ dập dìu nhấp nhô trong âm đạo lồn em.
Dường như em cảm nhận được từ độ cương cứng của dương vật tôi độ chín muồi. Chủ động em nâng mông rút ra, để lại cho tôi một chút gì đó hẫng hụt, một chút gì đó thiếu vắng cái cảm giác tê tê, cái cảm giác bó khít, cái nóng ấm của âm đạo lồn em.

Trườn người lên, em bật lại chiếc đèn ngủ. Chiếc đèn ngủ, ánh sáng dù yếu ớt cũng đủ để soi rõ khuôn mặt em cúi xuống thật sát đầu khất dương vật tôi.

Bàn tay em nắm thật gọn, em xoe tròn, em xóc, xóc liên hồi khúc dương vật đang chuẩn bị nhả đạn. Không kìm nén được lâu hơn nữa, từng dòng khí theo nhịp tay em xóc phóng ra, phóng ra dính đầy trên mặt em, quanh miệng em.
Còn tôi, tôi chỉ biết nằm im chịu trận, nằm im trân ngườỉ ngắm nhìn em, ngắm nhìn từng dòng khí phóng ra trắng nhờ nhờ đọng lại trên mặt em trong khoái cảm tột đỉnh dưới ánh sáng của ngọn đèn ngủ em vừa bật.

Để nguyên những dòng khí trên mặt, bờ môi xoe tròn, em chụm lại, em bo chặt đầu dương vật như một điểm tựa để lưỡi em gẩy, em gại nơi đầu khất, nơi vừa nhả ra từng dòng khí nóng ấm trên mặt em và tôi chợt hiểu, em bật đèn làm gì?
Còn tôi, tôi chìm trong đê mê.

Em lại trườn người lên, với tay tắt ngọn đèn ngủ, căn phòng mờ ảo trong ánh trăng thấp thoáng ngoài ô cửa. Ngả người trên ngực tôi, em để bàn tay tôi ấp trọn bầu vú em, để vòng tay tôi vòng qua mông ấp lên trái cấm với bờ mu vun cao, với thảm lông êm mịn.

Tôi lại vào chốn lạc thú, dương vật tôi lại cứng ngắc khi những dòng tinh dịch của tôi trên mặt em chưa kịp khô...
Rồi dương vật tôi lại giật giật, lại phóng ra từng luồng tinh dịch nhờ nhờ trắng đục không phải trong miệng em, không phải trên mặt em mà là thật sâu trong âm đạo lồn em.

Em ru tôi ngủ là vậy. Tôi và em đi vào giấc ngủ trong thỏa mãn của khoái cảm tột đỉnh.

Tối hôm sau, trời chưa hẳn đã khuya. Chúng tôi ngồi bên nhau ngoài sân. My tế nhị vào nhà, Bích và tôi ngồi lại. Ánh trăng trung tuần lại đưa tôi và em vào cõi mộng, đêm miền quê tĩnh lặng thật hữu tình, thơ mộng. Trước khi ra về, em quỳ hai chân, xổm người trên sân vục mặt vào lòng tôi, Dương vật tôi trật ra nằm trọn trong miệng em, khí từ dương vật tôi lại phóng ra đầy miệng em. Kết thúc một ngày tôi và em bên nhau.

Cơn nguy kịch của Bà đã qua.
Tôi phải trở về với cuộc sống thường ngày
Chia tay, những bàn tay chồng bàn tay. Em khẽ nói:
- Đừng quên mấy “Yêu nữ” này nhé!
Vâng! Lời em nhắn gửi làm sao tôi quên được, làm sao tôi có thể quên được cuộc tình “Hương đồng gió nội”. Các em đã dành trọn cho tôi.

Tiếp theo
Không biết đây là sự may mắn hay sắp đặt của tạo hóa mà khi trong quê, thím vợ tôi lại điện ra: “Bà mệt nặng về ngay” lại cũng là đợt vợ tôi vừa đi công tác vắng.
Sắp xếp hành trang, tôi về quê vợ làm nghĩa vụ của anh con rể.
Về quê, Bà vẫn nằm trên chiếc giường đặt gian nhà ngoài, vẫn mọi người trong họ, bà con hàng xóm qua lại hỏi thăm. Sau màn chào hỏi mọi người, ngồi bên Bà một lúc thím tôi giục tôi thay quần áo tắm rửa, nghỉ ngơi rồi còn ăn cơm.
Em chủ động xách giúp tôi túi đồ về phòng. Vẫn căn phòng lần trước tôi ngủ, căn phòng mà em đã cho tôi trọn vẹn hương đồng gió nội. Khi cánh cửa phòng vừa khép lại, tôi và em đã quyện chặt với nhau trong vòng tay ôm ghì, đôi môi quyện đôi môi. Bàn tay tôi lần xuống tìm đôi bầu vú, tìm trái cấm của em, nhẹ nhàng em gịuc tôi:
- Anh cởi thay đồ đi …
Mải ngắm em trong cái đắm đuối của cả tháng trời chưa gặp, em đã chủ động giúp tôi lần cởi hàng khuy, còn tôi kéo khóa trút bỏ chiếc quần ra khỏi người.

Ngước nhìn tôi như chờ đợi, như mời gọi trong ánh mắt si mê, bàn tay em lần tụt chiếc quần xuống ngang đùi để lộ ra vùng tam giác quỷ với thảm lông mượt đen ẩn hiện thấp thoáng dưới tà áo đang phủ xuống. Còn tôi, tôi chỉ còn duy nhất chiếc quần sịp nổi u hình thằng nhỏ đang cương lên, em lại giúp tôi kéo chiếc quần sịp xuống để thằng nhỏ hùng dũng vươn thẳng, chỉa vào em.
Ke đúng tâm điểm, tôi nhấn, khúc dương vật cắm phập, lút cán vào lồn em. Cứ thế, ở tư thế đứng tôi nắc, nắc liên hồi trong vòng tay ôm ghì. Em dướn người, em tỳ sát để đón, để phụ họa theo nhịp nắc của tôi. Khúc dương vật thò ra thụt vào trong âm đạo lồn em, khúc dương vật nhả ra trong lồn em những luồng tinh dịch nóng ấm, những luồng tinh dịch tràn trề, những lượng tinh dịch dồn xuống, đọng lại trong tử cung em, lượng tinh dịch thành dòng chảy xuống bắp đùi khi khúc dương vật vừa rút ra.
- Mình thế thôi anh nhé …
- ….
Tôi chưa kịp trả lời, em đã xoay người lấy chiếc khăn ở góc phòng lau sạch đi dấu ấn cuộc vụng trộm giữa tôi và em.
- Em ra trước nhé, ở lâu ….
Em bỏ lửng câu nói, lại tủm tỉm cười đi ra. Còn tôi cũng thủng thẳng thay quần áo ra sau.

Trời về khuya, tôi và em ngồi bên chiếc bàn nước kê ngoài sân. Khách đã về hết, chúng tôi xích lại thật gần bên nhau, bàn tay tôi mơn man trên bầu vú. Em ngước nhìn tôi:
- Sao con trai các anh, ngồi bên con gái là lần sờ, mắt thì cứ hau háu …
- Em biết sao không? – Tôi hỏi lại, ngắt ngang lời em
- Không biết …
- Vì! Ngày xưa khi Chúa trời dùng đất sét tạo nên người con trai, lại rút rẻ sương sườn tạo nên người con gái. Từ buổi sơ khai ban đầu Chúa trời chỉ dậy người con gái mang bầu, đẻ con, còn người con trai thì nuôi con với đôi bầu sữa căng tròn, đầy nhựa sống. Không phải bận nuôi con, người con gái suốt ngày rong chơi, mải tìm thú vui, sao nhãng việc con cái. Người con trai bèn tâu lên Chúa trời, Chúa trời quyết định: Người con gái hàng tháng phải hộc máu ra một lần để nhớ đến cái lỗi ngày xửa ngày xưa của mình và từ nay trở đi phải nuôi con bằng bầu sữa của người con trai. Thế là Người bèn lấy đôi bầu vú căng tròn từ ngực người con trai gắn lên ngực người con gái. Nên ..
- Nên … Em lại khúc khích cười .. Nhìn thấy gái là con trai các anh mắt cứ hau háu …
- Để tìm lại cái ngày xưa của mình.

Vừa tiếp lời em, bàn tay tôi vừa mơn man trên đôi bầu vú, còn em lại khúc khích cười và ngả thật sát vào tôi:
- Cho anh tìm cái của anh đấy! Em coi chừng mọi người cho …
Em mời hay em chiều tôi, tôi cũng không biết nữa. Chỉ biết bàn tay tôi lần trong áo, ấp trên bầu vú êm mềm, cương săn của em để tôi cảm nhận được cái mơn man khao khát của thằng con trai. Và rồi bàn tay tôi lần tìm đến vùng “Tam giác quỷ”, để bàn tay tôi lại được cảm nhận cái cảm giác thèm muốn, cái cảm giác khao khát chiếm đoạt vốn rỹ cố hữu của con trai.

Còn em, em có canh chừng được hay không? Mà đôi mắt em xa xăm quá, mơ màng quá, em ngả dần vào người tôi với hơi thở thật gấp gáp. Cũng như tôi, bàn tay em lần tìm, bàn tay em mơn man trên đùi, rồi không biết từ lúc nào nữa bàn tay em đã ấp gọn thằng nhỏ của tôi - Một thằng nhỏ đang nổi u, cứng ngắc trong chiếc quần sịp đang ép xuống.
Nhẹ nhàng em thủ thỉ:
- Mình đi ra sau vườn ngắm trăng đi anh! Anh sẽ thấy trăng miền quê thật đẹp, thật hấp dẫn …
Trăng khuya, trăng miền quê thật thanh bình, thật thơ mộng, ánh trăng như rắc vàng, rắc bạc rọi soi qua từng kẽ lá. Bước chân vui, trong vòng tay khoác vai, em đưa tôi vào sâu trong khu vườn sau nhà. Đến bên gốc cây nhãn già, em chủ động:
- Mình đứng đây anh nhé! Không lại …
Em bỏ lửng câu nói để tôi hiểu điều tôi và em đang muốn.

Không chờ lấy gốc cây làm điểm tựa, tôi và em đã quện chặt lấy nhau trong vòng tay siết chặt, đôi môi tìm đôi môi trong cái ngộp thở của sự khao khát chiếm đoạt, của sự khao khát tìm kiếm. Đôi bầu vú em ép thật sát trên ngực tôi, thằng nhỏ trong tôi thức dậy, cương lên trong chiếc quần sịp bó sát, tôi dướn người, tôi ép, tôi day để thằng nhỏ cọ sát lên người em, lên cái vùng mà bao lần Bé By - Thằng nhỏ của tôi đã từng khám phá để tôi tìm chút khoái cảm của sự cọ sát, dù chỉ là một chút mơn chớn bên ngoài.
Em táo tợn:
- Từ từ anh, không lại tè ướt hết quần bây giờ!
- Vì em tuyệt vời quá! Em hấp dẫn quá dưới trăng quê!
- Thôi đi! Không phải nịnh! ... Để em cởi ra đã … rồi tè ... Như thế không thích hơn sao?
- Thích chứ! Nhưng vì em hấp dẫn quá! Tôi nhắc lại như một cái máy.
- Ứ ừ! Mà buông ra thì em mới cởi được chứ! Không lại .... tè bây giờ.

Tôi buông em ra, lùi lại một chút. Em lại làm một điều mà tôi không thể nghĩ tới, tụt hẳn chiếc quần vắt lên cành cây, để lộ đôi chân trần thấp thoáng dưới ánh trăng, em như thực như mơ trong tôi để tôi cứ ngây người ra mà ngắm, ngắm đôi chân trần ngắm vùng cấm địa như ẩn như hiện thấp thoáng dưới trăng khuya đang trải thảm, để tôi thấy em như đẹp hơn, tuyệt vời hơn.
- Kìa anh! Làm như còn lạ lắm đấy ...
Tiếng em làm tôi chợt tỉnh, luýnh quýnh kéo vội khóa quần. Em lại nhắc:
- Không cần cởi hết đâu anh, trăng sáng nhỡ ai nhìn thấy, thấy cái mông trắng hếu ... xấu hổ chết!
- Nhưng ...
Tôi chưa kịp nói tiếp thì em đã chủ động:
- Anh chỉ cần trật nó ra thôi, vào được mà anh ... Như thế anh mới che cho em được chứ!
Không biết vì em đẹp quá hay sự ham muốn chiếm đoạt tới bến của tôi chế ngự mà tôi làm như một cái máy: Kéo khóa quần trật thằng nhỏ ra, thằng nhỏ đang cương cứng hùng dũng chỉa thẳng vào em.

Tựa lưng vào gốc cây em ưỡn về trước chờ đợi. Còn tôi, tôi trùng chân ke đúng điểm nổ rồi nhấn, rồi nắc, nắc ngược lên, khúc dương vật tôi lại ngập trọn trong lồn em, để tôi cảm nhận được từ bờ thành âm đạo lồn em đang co bóp, đang trơn trượt theo suốt dọc khúc dương vật đang thốn, đang cương cứng của tôi.

Vốn rĩ em thấp hơn tôi, giờ đây em lại ngả người tựa lưng vào gốc cây, chân rạng để đón nhận Bé By nên càng thấp, dù đang say trong khoái cảm của đê mê hoan lạc tôi vẫn không thể cưỡng được hơn nữa khi chân phải trùng, gân phải săn để nhấp, để nắc, để day, để thỏa mãn cái ham muốn của thằng con trai, để hưởng thụ cái bồng bềnh của chốn bồng lai mà tôi và em đang có. Gồng mình tôi nhấn thêm một cú híc mạnh để dương vật tôi ngập thật sâu, thật trọn hơn trong lồn em rồi tôi phủ lên người em để dành cho mình một chút thư giãn.
Dù em đang cùng tôi say trong đê mê, trong khoái cảm mà tôi và em đang mang đến cho nhau, em vẫn hiểu cái mỏi của tôi, em nhẹ nhàng đưa hai tay lên nâng má tôi, em khẽ khàng:
- Mỏi chưa anh!
- Thì ... Thì ... Tạo một chút thư giãn để kéo dài chứ em.
- Thôi đi! Giả bộ hoài.
- .....
- Nhả ra đi anh!
- Sao lại nửa đời nửa đoạn vậy em?
- Thì anh cứ nhả ra đi! Em sẽ đưa anh lên đỉnh Vu sơn là được chứ gì!
Nhẹ nhàng tôi lùi lại, dương vật tách ra khỏi lồn em. Một khúc dương vật dù chưa phóng tinh vẫn thấm đẫm nước dâm My của em đang cương cứng chỉa thẳng về trước.

Không biết em sẽ làm gì để đưa tôi và em lên đỉnh Vu sơn đây! Tôi chỉ biết đứng trân mình ngắm em trong cái thèm thuồng của dang dở.
- Kìa anh! Tựa lưng vào gốc cây đi! Tiếc rẻ hả?
Em thật thông minh và tỉnh táo để chọc đúng tim đen của tôi.
Vừa tựa vào gốc cây, em đã quỳ xuống, dương vật tôi nằm trọn trong miệng em. Bằng miệng, bằng đôi môi em mút, em bú, em vần vũ để khoái cảm lại ngập tràn, để cái tê tê đến đê mê của tôi lại Bích tỏa khắp người. Tôi chỉ biết đứng trân người, đứng đờ đẫn với đôi bàn tay ôm lấy đầu em mà nắc, mà đung đưa theo nhịp vần vũ của em.
Chao ôi! Sướng! Sướng tuyệt đỉnh Vu sơn!
Trong miệng em dương vật tôi giật giật, giật liên hồi với từng luồng, từng luồng tinh khí phóng ra, những giọt tinh khí nằm trọn trong miệng em.
Ngước nhìn tôi em thủ thỉ:
- Thich không anh? Lên đỉnh Vu Sơn chưa? Mà còn mệt không đấy?
- Tuyệt quá em ơi! Chỉ thấy khỏe và sướng thôi
- Chưa yên đâu! Đêm nay em còn xử Hiền anh ... Cứ chuẩn bị sức đi!
- Đang dư sức đây em!
- Thôi mình về đi! Để rành đêm nay mình lại vào cuộc!

Đêm đó tôi, em và mọi người ngồi bên Bà thật khuya.
Đêm đó trong căn phòng mà lần trước tôi ngủ, có thêm người thím vợ tôi ngủ lại. Còn em, em về phòng bên cạnh để ngủ. Đêm đó tôi và em hoàn toàn trinh bạch không làm được điều mà em bảo tôi để rành.
Còn tôi vẫn lừng chừng ngồi chơi bên bà, có mẹ em – Cũng là thím vợ tôi ngồi lại. Trời khuya, khuya lắm rồi mẹ em nhắc tôi đi ngủ. Thấy tối còn lừng chừng mẹ em lại nhắc:
- Vào phòng lần trước mà ngủ đi!
- Dạ ...! Thế có ai ngủ nữa không ạ! Tôi ngập ngừng hỏi lại thím.
- Có thím mày ngủ thôi! Phòng có hai giường! Vào đấy mà ngủ, con cháu trong nhà có gì mà ngại. Đi ngủ mai còn trông Bà, mai mọi người đi vắng hết đó!
Tôi về phòng để ngủ. Thím đã tắt đèn.

Facebook Google twitter
Từ khóa:
Cùng Chuyên Mục
Blogger Comments
Facebook Comments

Tin Tức Online
Xem Thêm Tất Cả »
Góc Chia Sẻ
Xem Thêm Tất Cả »
Game - Ứng Dụng Hay Tháng 8
Xem Thêm Tất Cả »
Góc Thư Giản
Xem Thêm Tất Cả »
Bài Viết Ngẫu Nhiên
Copyright © 2016 - All Rights Reserved
Template by Bùi Đạt - Powered by Blogger | SiteMap